Hạnh phúc dài lâu

Hạnh phúc dài lâu
Thì thầm em hỏi nhỏ, Sao mặt hồ gợn sóng? Anh trả lời lấp lửng, Vì sóng cứ hôn bờ, Em nũng nịu ứ ừ, Khác cơ không phải thế, Anh nghiêng nhẹ mái đầu, Hôn môi em nồng cháy, Em ơi em có thấy, Sóng đang dậy trong tim
Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024

CHUYỆN TÌNH TRANG SỬ

Anh kể em nghe chuyện tình trang sử

Thuở hồng hoang Chử Đồng Tử-Tiên Dung

Kết lương duyên bất chấp lệnh vua Hùng

Cùng chung sống vượt "môn đăng hộ đối".

 

Ai cũng trách tình yêu xưa có lỗi

Buổi nguyên sơ Trọng Thủy với Mị Châu

Nàng cuồng si tin yêu đến mất đầu

Trọn trung hiếu chàng gieo mình giếng ngọc.

 

"Tiếng trống Mê Linh" còn vang bài học

Đầu công nguyên giặc Đông Hán hung tàn

Đã đem chồng Thi Sách giết dã man

Vợ Trưng Trắc hiên ngang thề sống mãi.

 

Ta vẫn biết chuyện tình nhiều tranh cãi

Dương Vân Nga hoàng hậu của hai triều

Đã liều mình trao lại cả giang sơn

Khoác áo bào ơn Lê Hoàn giữ nước.

 

Mối tình này như lời hẹn kiếp trước

Lý Thánh Tông đón rước Ỷ Lan về

Lập lời thề quyết thắng giặc Champa

Nơi kinh thành Bà giỏi lo triều chính.

 

Chuyện tình duyên như trời cao suy tính

Trai anh hùng gặp gái phận thuyền quyên

Nên số trời đã định khó nên duyên

Khiến Thiên Thụy-Trần Khánh Dư đôi ngả.

 

Chuyện phu thê cuối đời bao buồn bã

Nguyễn Thị Lộ nghề bán chiếu Hồ Tây

Ái mộ thay Nguyễn Trãi đón sum vầy

Ai ngờ đây Lệ Chi Viên đẫm máu.

 

Mối tình nồng buổi đầu vì ngôi báu

Nàng Ngọc Hân công chúa của Lê triều

Cùng Nguyễn Huệ phiêu lưu đất Phú Xuân

"Ai tư vãn" khóc phu quân đoản số.

 

Ôi quan trường tình duyên bao giông tố

Bởi lợi danh toan tính chốn cung đình

Thuyền tình nào có cập bến trăm năm

Để lại đời ánh trăng vàng khuyết bóng.

 


Thứ Năm, 25 tháng 6, 2020

ÁM ẢNH THÁNG 3

Con trở về trong ám ảnh tháng ba
Thắp nén hương nơi cha nằm chín suối
Con vẫn nhớ cái lần gặp cuối
Không kịp nói gì cha đã mãi ra đi
Hiểu ở đời có sinh tử biệt ly 
Mà khi đến cuộc đời như sập lại
Cha ra đi để mẹ con khờ dại
Gào khóc cha trong giây phút chia lìa

Con trở về trong ám ảnh tháng ba
Gọi tên cha khi cuối đầu khấn vái
Nơi phương xa con luôn thầm vọng bái
Chỉ mong cha không vương vấn hồng trần
Tháng ba về nhanh quá phải không cha
Bảy năm rồi tình cha con ly biệt
Nơi xứ người trong guồng quay cuồng nhiệt
Thiệt thoài cháu con trên những lối đi về

Tháng ba về lời thề bên linh cữu
Vắng bóng cha hiếu nghĩa vẫn vẹn tròn
Còn người mẹ tần tảo chốn dương gian
Các con ơi nhớ thay phần cha nhé
Tháng ba về lòng con đau như xé
Cửa nhà ta chỉ hé mở đôi lần
Cuộc sống ở trần nẻo đường bươn chải
Phải để lại cha trong bóng tối một mình

Thanh minh về trong cái tiết tháng ba
Gặp lại cha trong tâm linh cõi nhớ
Kể cha nghe giấc mơ nhiều dang dở
Bỡ ngỡ với đời dẫu tuổi gần bốn mươi
Không sao cha con luôn nở nụ cười
Vì cha mẹ đã khóc phần con đó
Nay cha đã đi cùng mây và gió
Đâu đó về trong giấc ngủ u..ơ...
            Quảng Phúc, ngày 3 tháng 7 năm 2019 (Âm lịch)
                                     Trịnh Văn Bằng
Ảnh chụp hai cha con nhân ngày cưới (2009)

KỶ NIỆM 9 NĂM NGÀY CƯỚI

                        Cửu niên trai gái sinh thành
                        Bách niên giai lão đồng hành có nhau.
Anh lại nhớ chín năm về trước
Rước em về mảnh đất xứ Thanh
Bồng bềnh một mái nhà tranh 
Em cười khẽ nói tình anh thật giầu

Phải đâu do mối duyên đầu
Nên em quên hết những sầu vì anh
Nhà tranh thì mặc nhà tranh
Ta về xây đắp tình xanh bạc đầu

Dẫu đời có lúc nông sâu
Lấy câu tình nghĩa để lâu về già
Áo anh sứt chỉ đường tà
Em khâu nó lại thế là vui thôi

Đường đời thấm đẫm mồ hôi
Trong anh mới hiểu phận tôi thế nào
Dẫu không xứng mặt anh hào
Chỉ xin một kiếp ra vào có nhau.
                                  Hà Nội, 27-12-2018
                                 Trịnh Văn Bằng


Ảnh chụp kỷ niệm 10 năm ra trường

ĐÓN TỪ ĐƯỜNG

Nhờ ơn nguồn cội đã sinh thành
Đời sau hậu thế mãi còn xanh
An lành thế đất duyên lòng thánh
Khánh tiết đủ đầy phận cháu con

Từ đường đồng thuận tiếng lòng son
Tử tôn hiếu đạo ánh trăng tròn
Còn thờ còn cúng còn ân đức
Lạc lối đường về phúc khói mây

Chi Tư Trịnh tộc ngự nơi đây
Mấy độ xuân sang thỏa lòng này
Ngày ngày con cháu thơm hương khói
Đón phước an lành tới tổ tiên

Từ đường một cõi chốn linh thiêng
Phú quý vinh hoa nhớ nghiêng mình
Ấm tình gia đạo đời hưng thịnh
Chi Tư Trịnh tộc lộc phúc đầy.
                                       Hà Nội, mùa xuân 2020
                                    Tác giả: Trịnh Văn Bằng
Nhà thờ đang dần hoàn thiện

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015

NHẮN NHỦ HAI CON



Anh Sò và em Fami
Hai con yêu giờ đã say giấc ngủ
Cha dỗ dành và ngắm mãi hai con
Ngủ ngon nhé những thiên thần bé nhỏ 
Để cha nhìn cuộc sống thật bình yên
Hạnh phúc cha đâu cần phải ngó nghiêng
Nhìn hai con hồn nhiên trong giấc ngủ
Hạnh phúc đủ đầy chỉ vậy mà thôi.

Các con rồi cũng hết tuổi nằm nôi
Và sẽ lớn như cha ngày còn bé
Hai con yêu nhớ lời của cha nhé
"Một giọt máu đào hơn ao nước lã
Đói no rách lành có chị ngã em nâng"
Cuộc sống này dẫu gánh nặng ngàn cân
Thì cũng nhẹ tình anh em thắm thiết.

Phải yêu thương từ những ngày chưa biết
Khi biết rồi càng hết mực yêu thương
Dẫu đất trời có lắm hướng nhiều phương
Tình anh em là hướng phương không thay đổi
Cha đang nói những điều như rảnh rỗi
Nhưng cũng chẳng là gió thổi mây bay
Càng không phải lời người say đâu đấy.


                                                HN, 30/7/2015
                                                 Bố của hai con

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

THU VỀ

Thu vàng trên vòm lá
Ánh mặt trời lướt qua
Khiến thu càng óng ánh
Nắng thu chạm lòng ta


Anh nhớ mùa thu ấy
Hai đứa mình yêu nhau
Em nghiêng nhẹ mái đầu
Đưa anh vào sầu mộng



Rồi thu sẽ qua đi
Tối trời và nắng tắt
Nhưng tình anh son sắc
Yêu e đến nghìn thu
HN Mùa thu, 17/9/2013

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

THẦY KẾ



Điếu thuốc cầm tay
Trong cơn ngà say
Thầy hay kể chuyện
Nào là chuyện đời
Rồi đến chuyện người
Chẳng biết kể ai
Trong lúc lai rai
Vẫn nghe Thầy kể
Mặc dù rất nể
                                                          Vì chẳng hiểu chi
                                                          Đến lúc đi thi
                                                          Ồ ta đã hiểu.
Đi dưới sân trường
Dáng người lệch vai
Đến lúc gặp ai
Cũng chào cũng hỏi
Từ cô có tuổi
Đến chị thanh niên
Thầy khen liên miên
Thôi thì đủ cả
Các cô rất đã
Ngẫm mình rất xinh
Các chị đinh ninh 
Rằng ta đẹp nhất.

Là nhà khoa học
Ngang dọc ở đời
Trọng mọi lời mời
Miễn là có nghĩa
Dù là đứa trẻ
Hay lão giai niên
Cứ chuyện liên miên
Là Thầy rất thích

Tích cực truyền bá
Văn hóa Việt Nam
Không kể thời gian
Không gian cũng chấp
Dù một tấc đất
Trong nửa phút giây
Dù ở nơi đây
Hay nơi xa tít
Thầy tôi mải miết
Đưa tới người dân
Mọi chuyện ở trần
Mong cho người hiểu

Là một nhà giáo 
Tấm áo phong sương
Đi khắp ngả đường
Vì nghề cao cả
Dẫu có vất vả
Thầy chẳng quản chi
Cứ thế Thầy đi
Sao cho bằng hết
Dù đó ngày tết
Thầy vẫn cứ đi
Ở trên ti vi
Thầy nói rất giỏi
Bao nhiêu người hỏi
Người đó là ai
Mà sao tài thế.

Thời gian trôi đi
Cho đến một khi
Thầy tôi đổ bệnh
Ông trời ban lệnh
Định mệnh khó thay
Dẫu có người hay 
Cũng không cứu nổi
Trách trời có lỗi
Sao nỡ đang tâm
Chẳng chút phân trần
Mang Thầy đi mãi
Cuộc đời vẫn phải 
Dẫu có đau thương
Hãy xem là thường
Vì đời là thế
Hải Kế thầy tôi
Đôi lời phác họa

                                                                                                           Hà nội, 22/03/2013
                                                                                                             Trịnh Văn Bằng

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

ĐỌC THƠ THẦY-PGS.TSKH NGUYỄN HẢI KẾ

Đau lòng em thắp tuần nhang
Mong Thầy an giấc suối vàng thiên thu

Đọc thơ Thầy mới thấy
Tình cảm thật thiết tha
Đọc thơ Thầy mới thấy
Cảnh vật thật bao la

Đọc thơ Thầy mới thấy
Thầy đã đi rất xa
Từ nước Nga xa tít
Đến dảy Ma-lay-a

Đọc thơ Thầy mới thấy
Lòng Thầy nhiều xót xa
Thương người dân khốn khổ
Đổ lên phường thối tha

Đọc thơ Thầy mới thấy
Trọng người đức hiền tài
Ghét xua nịnh thối tai
Mong ngày mai tươi sáng

Đọc thơ Thầy mới thấy
Lời thơ Thầy lai rai
Như câu chuyện Thầy kể
Còn dài đến ngày mai

Đọc thơ Thầy mới thấy
Cuộc đời và lời thơ
Như ông tơ bà nguyệt
Cũng chỉ một mà thôi

Đọc thơ Thầy mới thấy
Nhớ Thầy em xót xa
Thầy đã đi nước Nga 
Nhưng vẫn còn gần lắm
Đoạn đường giờ tuy ngắn
Nhưng biển trời cách xa


Đọc thơ Thầy mới thấy

Thương Thầy biết làm sao
Đỉnh Hy-Ma có cao
Nhưng sao bằng lòng đất
Hương đồng quê phảng phất

Ru giấc ngủ thầy ơi...


Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Biệt ly

Chỉ còn một tia nắng
Hấp hối cuối trời xa
Chỉ còn thế hệ ta
Ở lại với trần thế
Bởi thế hệ cha chú
Cứ lần lượt ra đi
Phụ tử vừa biệt ly
Giờ dứt tình Thúc phụ

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

NHỚ BỐ

Bố kính yêu! con nhớ bố rất nhiều
Nỗi nhớ này biết chia sẻ cùng ai
Người thân ư? ồ không họ cũng thế
Cũng nhớ, cũng đau như con lúc này

Con đã về bên mái nhà ấm êm
Không còn bố liêu xiêu ra đón
Thay vào đó chiếc bàn thờ nghi nghút
Làm mắt con ngấn lệ lăn dài

Trước bàn thờ con khom lưng vái lạy
Trái tim này thắt lại vì nỗi đau
Bố nhìn con sao mà vô cảm thế
Đôi mắt kia không chớp lấy một lần

Bố ơi, mùa đông này lạnh lắm
Nơi bố nằm bên cạnh một dòng sông
Không áo rét cũng chẳng đệm bông
Thay vào đó là nước sông dâng ngập

Bố đã sang cự lạc thế gian
Con vẫn tin vào những điều siêu thực
Rằng người chết nhưng linh hồn vẫn sống
Chẳng phải luân hồi hai chữ đó sao

 Bố yên lòng ngậm cười nơi chín suối
Ở trần gian các con vẫn vẹn tròn
Đừng lo về mẹ nhé bố ơi
Các con đây sẽ lo tròn chữ hiếu
Để phần nào đáp lại công ơn
Của cha mẹ ngày xưa tần tảo
Đưa các con đến với cuộc đời.