Hạnh phúc dài lâu

Hạnh phúc dài lâu
Thì thầm em hỏi nhỏ, Sao mặt hồ gợn sóng? Anh trả lời lấp lửng, Vì sóng cứ hôn bờ, Em nũng nịu ứ ừ, Khác cơ không phải thế, Anh nghiêng nhẹ mái đầu, Hôn môi em nồng cháy, Em ơi em có thấy, Sóng đang dậy trong tim

Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

EM TRAI

Bố công tác xa nhà, mẹ lo mưu sinh bằng những gánh hàng rong lên miền ngược. Dằng dặc tuổi thơ là những tháng ngày hai anh em quanh quẩn bên nhau. Đi đầu làng cuối xóm " mình tha em như cóc tha nhái ". Nhớ những lần mẹ về muộn, nó khóc ngặt nghẽo trên vai mình, khóc chán rồi ngủ, tỉnh dậy lại khóc. Những năm ấy chỉ có cháo rau cầm hơi thân hình hai anh em nhỏ thó đen trũi. Bên ngọn đèn dầu le lói bóng hai anh em quện vào nhau khắc khổ đến nao lòng...!!!
Lớn một chút em trai lang thang theo mình đi khắp những cánh đồng làng chăn trâu, móc cua, tát tép. Bữa rau, bữa cháo anh em mình cứ vậy lớn lên theo gánh hàng rong của mẹ, theo cái nhịp mưu sinh của mảnh đất quê nghèo.
Tuổi thơ rồi cũng qua, tuổi thơ không có vé khứ hồi....Mình vào quân ngũ, em trai ở quê vừa học vừa phụ giúp bố mẹ việc đồng áng. Mọi việc nhà nông em trai sành sỏi hơn mình... Hết lớp 12 nhà mình nghèo em trai không có cơ hội vào đại học giống mình ngày xưa. Em trai đi phụ hồ...đi làm đường...làm tất cả những việc bình thường nhưng trong sạch để kiếm tiền phụ giúp bố mẹ nuôi đứa út. Cứ tưởng cuộc sống của em trai đã an bài. Bất ngờ ba năm sau, có giấy báo trúng tuyển đại học. Mẹ vui, khóc hoài, bố không nói gì nhưng ánh mắt ông ánh lên niềm tự hào. Em trai vượt qua bốn năm đại học bằng ý chí, bằng nghị lực, bằng niềm tin và sức khoẻ của bố mẹ. Tốt nghiệp, em trai may mắn có được công việc ở trường , bố mẹ lại được vui thêm lần nữa, mình cũng vậy. Mình tự hào vì có em trai đã lớn lên, trưởng thành từ bùn đất !!!
Mình xa quê, vài năm mới được nghỉ phép một lần. Mình về rồi lại đi như cơn gió. Mọi việc lớn nhỏ ở quê, từ họ hàng đến làng xóm em trai đều thay mình gánh vác. Bố bỏ mẹ và anh em mình về miền thiên cổ mấy năm rồi. Em trai lại thay mình chăm mẹ và nuôi dưỡng đứa em út. Mình nghèo nên không phụ giúp được gì. Giờ em út đã tốt nghiệp đại học. Bố mẹ cho đứa em út hình hài còn em trai cho đứa út cuộc sống và tương lai....
Ở nơi thiên đường ấy, anh tin bố đang mỉm cười, bố đang tự hào vì có một đứa con như em đấy, em trai ạ !
Và anh cũng tự hào vì em là em trai anh !
Anh cả và anh hai