Hạnh phúc dài lâu

Hạnh phúc dài lâu
Thì thầm em hỏi nhỏ, Sao mặt hồ gợn sóng? Anh trả lời lấp lửng, Vì sóng cứ hôn bờ, Em nũng nịu ứ ừ, Khác cơ không phải thế, Anh nghiêng nhẹ mái đầu, Hôn môi em nồng cháy, Em ơi em có thấy, Sóng đang dậy trong tim

Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Tuyệt vời bóng đá xứ Thanh

Nhắc đến câu lạc bộ bóng đá Thanh Hóa là người ta nghĩ ngay đến một đội bóng hoàn toàn "lép về" so với phần còn lại của V.league, từ tài chính đến chất lượng cầu thủ. Quả thật suy nghĩ này hoàn toàn đúng, chẳng ai bảo Thanh Hóa là câu lạc bộ giàu có, cũng không ai nói các cầu thủ Thanh Hóa là dàn sao của V.league. Trong suy nghĩ người dân xứ Thanh mỗi khi nhắc đến đội bóng quê mình lại cảm thấy "chạnh lòng" khi tiềm lực không bằng người ta. Kết thúc các giải năm trước thường là "thoát chết" trong gang tấc,  các cầu thủ có chuyên môn thì lần lượt đi tìm "nhà giàu" để đầu quân, bỏ lại sau lưng nỗi thấp thỏm lo âu cho người hâm mộ quê nhà. Nhưng dẫu sao cũng được an ủi phần nào khi vẫn có mặt ở giải đấu cao nhất trong nước, đó cũng là điều khiến cho người hâm mộ được toại nguyện. Bước vào giải đấu năm nay cảm giác vẫn vậy, chẳng ai tin Thanh Hóa có thể làm được gì trước những "gã nhà giàu" của V.league. Thế nhưng mọi sự chỉ là tương đối và thành quả mà bóng đá xứ Thanh làm được cho đến lúc này nhiều "ông lớn" ở V.league phải ao ước. 

Trải qua 12 vòng đấu Thanh Hóa xếp ở vị trí thứ 6 một vị trí nửa đầu của bảng xếp hạng, nó chưa phải là cái gì "kinh khủng" nhưng cũng đủ làm yên lòng người hâm mộ. Càng tự hào hơn khi những đối thủ đội vượt qua đều là "nhà giàu không đọ": thắng Hà Nội T&T 1-0, vượt qua Đồng Tháp 3-0(khi đó Đồng Tháp đang tranh chấp ngôi đầu), hạ Đồng Tâm LA 3-0 trên sân khách, trên sân nhà may mắn mới giúp HAGL có được trận hòa trước "con nhà nghèo" Thanh Hóa, trận đấu với Đã Nẵng còn tuyệt vời hơn khi đã bị dẫn 2-0 nhưng tinh thần đã giúp Thanh Hóa lật ngược 3-2, dù có hơi tiếc khi trận đấu kết thúc 3-3(Thanh Hóa đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội). Trong lúc Đồng Tháp đang chễm chệ trên đầu bảng xếp hạng khi gặp Thanh Hóa họ trở nên "tầm thường" nếu Thanh Hóa tận dụng tốt cơ hội thì trận đấu đã là ván tenis.
Nói như vậy để biết rằng đôi khi tiền bạc chỉ là thứ yếu, tập thể câu lạc bộ bóng đá Thanh Hóa đã biến những điều không thể thành có thể. Khán đài sân vận động xứ Thanh lại kín chỗ, họ vô tư cổ vũ một cách nhiệt tình cho đội bóng quê nhà và đáng khen khi sân Thanh Hóa không còn diễn ra các cuộc hỗn chiến như các mùa giải trước. Có được điều này phải cám ơn ban tổ chức sân, lực lượng an ninh, bên cạnh đó ý thức của người hâm mộ đã được nâng lên. Mong rằng điều tốt đẹp này sẽ được duy trì đến hết mùa giải và các giải đấu khác. Chẳng thế mà đài truyền hình kỹ thuật số luôn chọn Thanh Hóa để truyền hình trực tiếp.





Những hình ảnh này chỉ có ở SVĐ Thanh Hóa
Xin gửi lời cám ơn đặc biệt tới HLV Lê Thụy Hải ông đã đưa bóng đá Thanh Hóa quay lại với quỹ đạo, ông đã giúp người hâm mộ xứ Thanh tự hào vì đội bóng quê mình. Bằng tố chất rất riêng của mình ông đã giúp chúng tôi, với tài trí tôi tin ông còn mang lại nhiều thành công hơn nữa. Gần bốn triệu con tim của người hâm mộ xứ Thanh đang dõi theo ông và hy vọng từ ông đặt niềm tin vào ông. Một lẫn nữa xin cám ơn ông Hải "lơ".

Sinh khí mới của bóng đá xứ Thanh
 Xin dành phần cuối của bài viết đề nhắc đến công lao của các cầu thủ những con người đang chiến đấu vì niềm tự hào của bóng đá Thanh Hóa. Dẫu biết giờ đây bóng đá là một nghề mưu sinh nhưng nếu các cầu thủ không có lòng đam mê, không có nhiệt huyết và trên hết không vì người hâm mộ thì kết quả bây giờ có lẽ là vị trí cuối cùng. Nếu một ai đó trong đội bóng xứ Thanh đọc được bài viết này xin cho nhắn rằng tác giả bài viết đang thay mặt cho người dân quê mình đặt niềm tin nơi các cầu thủ và mong rằng với tài năng của mình các anh sẽ ở lại chung sức đưa bóng đã Thanh Hóa lên một tầm cao mới.

Đình Tùng, tài năng của bóng đá Thanh Hóa và Việt Nam


Thứ Tư, 13 tháng 4, 2011

Ryan Giggs và ba đường chuyền "kết liễu" Chelsea


Huyền thoại của sân Old Traford
Trong làng bóng đá thế giới có lẽ không nhiều người làm được những điều thần kỳ như Ryan Giggs, một huyền thoại sống của sân Old Traford. Ở cái tuổi gần tứ tuần này khi bạn bè cùng trang lứa dần dần giải nghệ và gần đây nhất là Gary Nevin chuẩn bị tổ chức trận đấu vinh danh thì Giggs vẫn miệt mài chạy theo trái bóng tròn và quan trọng anh vẫn là hơi thở trong các đợt tấn công của MU, là chỗ dựa tin cậy của thế hệ cầu thủ trẻ. Không còn tốc độ như thời đỉnh cao, cũng ít có những pha vặn sườn đối phương mang đặc trưng của anh nhưng vẫn còn đó một Ryan Giggs thông minh với nhãn quan chiến thuật sắc bén, những đường chuyền như đặt. Thêm một lần Ryan Giggs lại khiến fan của Chelsea nhói đau.

Chelsea ngã đau vì MU có Rya Giggs
Ở trận lượt đi từ đường chuyền của Carric, Giggs lao xuống như một cơn gió làm bất ngờ hàng thủ Chelsea, đi bóng vào trong nhanh nhẹn và thanh thoát để rồi tung đường chuyền quyết định cho Rooney ghi bàn. Hôm nay, vẫn vậy nhận đường chuyền của Rooney, Giggs đập một nhịp cho O'shea rồi dùng động tác giả chạy chỗ khéo léo nhận lại đường chuyền từ chân O'shea anh đi bóng giống như trận lượt đi và chuyền vào cho Chicharito ghi bàn hết sức dễ dàng. Đến lúc này các cầu thủ Chelsea không biết đã nhận ra rằng Giggs mới là hiểm họa khó lường, hình như họ quá chú tâm vào Rooney nên lãng quên một huyền thoại. Nói đến vấn đề này phải khen Sir Alex thật sự cao tay, trước trận đấu ông đã tung hô Rooney như chỉ có mình anh đá bóng điều này khiến các cầu thủ Chelsea "lạc hướng", đây đúng là "điệu hổ ly sơn" của Sir Alex. Cho tới khi Drogba ghi bàn cho Chelsea thì người ta vẫn thấy một MU điềm tĩnh, mà có lẽ sự điềm tĩnh đấy chỉ có những người dạn dày như Ryan Giggs mới thể hiện một cách rõ nhất. Nhận bóng từ Rooney, bằng nhãn quan chiến thuật Giggs đã thấy sự di chuyển khôn khéo của Park Ji-Sung và bằng động tác điêu luyện anh đã dùng mũi giày chích quả bóng bay qua đầu hậu vệ Chelsea bóng đến chân Park trong tư thế đối mặt và bàn thắng đã đến. Ba đường chuyền "dọn cỗ" của Ryan Giggs đã kết liễu số phận Chelsea tại cúp C1 và đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất giữa MU và Chelsea trong hai lần đối đầu gần đây. Chẳng ai ngờ một "lão già" như Giggs lại biến cả một Chelsea hùng mạnh thành những gã học việc không hơn không kém. Sau trận đấu hôm nay người hâm mộ thành Manchester nên dành cho Giggs một sự vinh danh nào đó trong hai trận đấu với Chelsea. Bây giờ các cầu thủ Chelsea vẫn không biết tại sao lại để quên Giggs một cách đáng tiếc để rồi giờ đây phải ngậm ngùi chia tay với đấu trường danh giá. Ba đường chuyền của Giggs đã kết liễu giấc mơ cháy bỏng Champions League của ngài Abramovic, của các cầu thủ Chelsea. 

Manchester United-Chelsea: "nhát dao" cuối cùng

Cuối cùng MU đã "tặng" Chelsea nhát dao cuối cùng, tiễn đội bóng giàu tham vọng của ngài tỉ phú người Nga rời khỏi đấu trường danh giá nhất châu Âu. Trước khi trận đấu diễn ra, mọi lợi thế đều nghiêng về MU và hầu hết người hâm mộ làng túc cầu đều cho rằng MU sẽ đi tiếp, tuy nhiên với bản lĩnh của một đối bóng lớn như Chelsea giới hâm mộ vẫn hy vọng vào một cuộc lật đổ, biến trận đấu tại "nhà hát của những giấc mơ" thành cuộc tử chiến. Trước trận đấu báo chí đã tốn quá nhiều giấy mực cho trận đấu ngày hôm nay, ở tất cả các trang báo đều có những "tít" khác nhau nhưng tựu trung lại cũng chỉ để bình luận trận đấu này, dường như họ đã quên hẳn ba trận đấu còn lại. Thế mới biết tính chất cuả trận MU-Chelsea được người hâm mộ quan tâm như thế nào. Trên sân bóng, tại quán bia, ở quán cả phê và đi trên vỉa hè đâu đâu ta cũng bắt gặp những lời bình của người hâm mộ, trong đó có fan của MU và cả Chelsea, tất cả tạo nên một bầu không khí nóng bỏng, có phần ngột ngạt trước trận đấu.

Niềm vui của Chicharito khi ghi bàn
Trở lại với "nhà hát của những giấc mơ" khi trái bóng lăn người ta thấy Chelsea lao lên như một con thú, các cầu thủ Chelsea chạy thật nhiều, cướp bóng thật hăng, phạm lỗi cũng lắm...các fan MU lo lắng, các fan Chelsea hy vọng...năm phút, mười phút, hai mươi phút...thời gian cứ thế  trôi đi, cho đến khi người ta chợt nhận ra rằng các cầu thủ Chelsea vẫn làm những việc như lúc ban đầu là chạy, cướp bóng và phạm lỗi cái quan trọng nhất là bàn thắng vẫn chưa thấy đâu. Bên kia chiến tuyến MU vào trận đúng với đối sách của đội cửa trên, họ đá một cách ung dung, các cầu thủ có nhiều lựa chọn lúc thì nhanh nhưng đôi khi rất chậm, đúng theo kiểu rình rập và một trong những lần hiếm hoi ấy họ đã có bàn thắng, cũng thật trớ trêu cho Chelsea bàn thắng đó lại bắt nguồn từ tình huống phạm lỗi của các cầu thủ Chelsea. 
Nhìn toàn cảnh trận đấu thì quả thật Chelsea đã thua trên mọi phương diện, tôi tin chắc rằng sau khi trận đấu kết thúc giới hâm mộ sẽ bàn nhiều đến thất bại của Chelsea hơn là chiến thắng của MU. Họ quá nhiều vấn đề cần bàn, trước khi trận đấu diễn ra Ancelotti nói rằng ông và các học trò sẽ đem đến Old trafford những bất ngờ nhưng hình như bất ngờ của ông đã bị phá sản hoàn toàn khi mà MU đã chuẩn bị mọi phương án cho trận chiến này. Nếu có ai đó tinh ý nhận ra bất ngờ mà vị huấn luyện viên người Ý nói đến chính là dùng chiến thuật đột phá cá nhân vào vòng cấm địa hòng kiếm penanty, đây là cách mà Wersham đã dùng rất hiệu quả khi kiếm được 2 quả penanty từ các tình huống đột phá cá nhân. Hôm nay thì khác các cầu thủ MU không hề bị bất ngờ mà trái lại họ lại hóa giải  một cách dễ dàng. Hiệp một kết thúc MU dẫn 1-0, Chelsea lại càng túng quẫn, sau trận đấu quả thật mà nói Chelsea yếu trên mọi phương diện. Ancelotty vẫn tin vào một Torres không còn là mối nguy hiểm với bất cứ khung thành nào, chứ chưa cần nói đến Vandersa. Điều này là một cái sai, đến khi Chelsea bị dẫn ông đưa Drogba vào thay Torret, như vậy công thay công về cơ bản không có gì khác. Tiếp đến đưa Klou vào thay Anelka thực lòng mà nói điều này rất ít làm thay đổi về chất của các đợt tấn công vì Klou không phải là nhân vật có thể tạo ra đột biến. Cho đến khi Chelsea thiếu người thì Ancelotty lại đưa "ông lão" Ferayra vào thay Alex, mỗi một lần thay người vị huấn luyện viên này hy vọng sẽ mang lại sự tươi mới trong các đợt tấn công nhưng ông không nghĩ rằng cái cần thay là thay về mặt chiến thuật. Trong trận này Ancelotty vừa đánh vừa run vì ông rất sợ bị MU phản đòn nên ông không có một ý đồ rõ rệt. Và một điểm nữa càng đá Chelsea càng cho thấy điểm yếu là tính sáng tạo trong tấn công, họ đã thiếu hẳn một người nhạc trưởng ở giữa sân, cầm bóng phân phối bóng và quan trọng là có những đường chuyền "chết người", Lampar đã không còn được như xưa, tiền vệ của Chelsea không cung cấp được bóng cho tuyến trên khiến hàng công Chelsea im tiếng. Chỉ đến khi sự tinh khôn của Drogba mới giúp Chelsea có được bàn thắng.

Thêm một lần đau
Những tưởng sẽ khiến MU sẽ "choáng" nhưng không họ vẫn bình tĩnh và chưa đầy một phút Park Ji-Sung đã "tặng" cho Chelsea nhát dao chí mạng. Abramovic ngồi thất thần trên khán đài, không biết ông đang nghĩ gì chỉ biết thi thoảng lại lấy tay xoa mặt, hành động đó cũng cho thấy rõ sự chán chường của ngài tỉ phú. Ancelotty thì đứng chết lặng ngoài đường biên, một vài cầu thủ Chelsea thì ôm mặt. Có lẽ một suất tham dự cúp C1 mùa sau là cái đích cuối cùng của Chelsea mùa này, còn gì đâu khi sân nhà không còn là pháo đài vững chắc, chính tại nơi đây Everton đã bắn hạ đội chủ nhà tại FA cup, cũng chính nơi đây Chelsea xa dần với ngai vàng giải ngoại hạng và cũng tại pháo đài này giấc mộng Championss Leagua của The Blues tan dần theo mây khói. Hôm nay tại Old Trafoff chỉ là nhát dao cuối cùng MU kết liễu con thú trong cơn dãy chết mà thôi.
 Qua đó để thấy rõ MU bản lĩnh như thế nào, bóng dáng nhà vô địch đang dần dần hiện ra. Dẫu biết nhân tính không bằng trời tính nhưng cách MU thể hiện ở mùa giải này thật đáng khâm phục tài cầm quân của Sir Alex.  Nhìn cách tiếp cận trận đấu của các cầu thủ mới thấy hết sự lì lợm của từng cầu thủ, đến một cầu thủ như Oshea cũng tạo ra một đường chuyền hết sức tinh tế cho Rya Giggs để dẫn đến bàn thắng "dọn cỗ" của Chicharito. MU vào trận hết sức điềm tĩnh trái ngược với thế không còn gì để mất của các cầu thủ Chelsea. Giggs vẫn vậy anh đá như người không tuổi, vẫn là anh với đường chuyền như đặt, các cầu thủ Chelsea quá chú tâm vào Rooney mà quên mất chính Rya Giggs mới là ngoài nổ của các đợt tấn công, cũng vì chăm chăm kèm Rooney mà quên mất Chicharito-một bậc thầy của di chuyển không bóng. Bàn thắng thứ hai vẫn là Rya Gigg với đường chuyền chết người dành cho Park Ji-Sung, thêm một bàn thắng - thêm một giấc mơ. Sau trận đấu này sẽ còn nhiều vấn đề được mổ xẻ của cả kẻ thua, người thắng nhưng sẽ dành điều đó cho những bài viết tiếp theo. Xin dành lời cuối để vinh danh Sir Alex, Rya Giggs, Vidic, Vandersa, Par Ji-Sung những con người xuất sắc nhất trận đấu hôm nay.