Hạnh phúc dài lâu

Hạnh phúc dài lâu
Thì thầm em hỏi nhỏ, Sao mặt hồ gợn sóng? Anh trả lời lấp lửng, Vì sóng cứ hôn bờ, Em nũng nịu ứ ừ, Khác cơ không phải thế, Anh nghiêng nhẹ mái đầu, Hôn môi em nồng cháy, Em ơi em có thấy, Sóng đang dậy trong tim

Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2018

Đặc khu 99 năm, hoặc 0 năm nào!


CÁC NGHỊ SĨ HÃY KHOAN VỘI NHẤN NÚT!

(Bài đầy đủ so với báo đã in) 

Nhà văn Sương Nguyệt Minh

Chưa bao giờ nghe câu thơ của Tố Hữu lại thấy bất trắc, xót xa, đau thương như lúc này: “Tôi kể ngày xưa chuyện Mỵ Châu/ Trái tim lầm chỗ đặt lên đầu/ Nỏ thần sơ ý trao tay giặc/ Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu”.

Chưa bao giờ trước khi Quốc hội bỏ phiếu thông qua một dự thảo luật lại có quá nhiều quan điểm, ý kiến của người lao động, của cả nhân sĩ trí thức... tạo thành cơn địa chấn dư luận xã hội như Luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc (Gọi tắt là Luật Đặc khu). Dự thảo thời hạn giao đất 99 năm đang là vấn đề quan tâm, tranh luận nóng bỏng. Tranh luận được đẩy đi xa hơn với những lo lắng bất an, bất trắc về an ninh chủ chuyền đất nước.

99 năm thì sao, và 0 năm nào thì sao?
Số người quá ít ỏi đồng tình với dự thảo Luật Đặc khu thời hạn giao đất 99 năm trước hết là Ban dự thảo, sau đó là một số đại biểu quốc hội và tiếng nói yếu ớt của số ít người trong xã hội. Ông Nguyễn Chí Dũng - Bộ trưởng Kế hoạch Đầu tư Nguyễn Chí Dũng đã giải trình ý kiến đại biểu trong phiên thảo luận ngày 23/5 vẫn đề nghị "cho phép giữ nguyên như dự thảo, vì đây là một chính sách vượt trội". Ông bộ trưởng còn viện dẫn các mô hình đặc khu "Hiện nhiều nước đã giao đất 99 năm như British Virgin Islands, UAE, Malaysia...” thành công, như một điểm sáng kinh tế, thúc đẩy quốc gia phát triển. Liên hệ với trường hợp Việt Nam, ông Bộ trưởng Nguyễn Chí Dũng – Trưởng ban soạn thảo luật cho rằng: "Nếu chúng ta không đưa ra được những cơ chế chính sách đủ để hấp dẫn, để lôi kéo và thu hút nhà đầu tư thì mức độ thành công đối với các khu này sẽ giảm đi. Do vậy, tôi thấy các ưu đãi ở đây vẫn phải thiết kế để đủ vượt trội so với trong nước hiện nay và cạnh tranh được với quốc tế”. Còn đại biểu Nguyễn Văn Thân (Thái Bình) lại có lo lắng riêng, rồi khẳng định: "Nếu không giao đất 99 năm thì các nhà đầu tư sẽ không vào”...
Số người đông đảo không đồng tình với thời hạn giao đất 99 năm không chỉ đại biểu Quốc hội mà còn nhiều nhân sĩ, trí thức và số đông công dân lo lắng, quan tâm đến vận mệnh đất nước. Ông Trương Trọng Nghĩa – đại biểu Quốc hội ở thành phố Hồ Chí Minh cất tiếng nói mạnh mẽ nhất: "Tôi đề nghị bỏ thời hạn giao đất 99 năm”. Ông Dương Trung Quốc - một đại biểu Quốc hội lần họp nào cũng làm nóng dư luận bằng các câu hỏi, hoặc trả lời báo chí thì cũng lo ngại, đề nghị: “đề nghị khi thông qua dự án luật cần phải "bấm nút" riêng về quy định giao đất 99 năm". “Liên quan tới việc dự kiến thời hạn giao đất tại các đặc khu kinh tế có thể lên tới 99 năm, ông Đinh Khoa Toàn - chủ tịch UBND huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang - cho rằng nếu chủ trương này thành hiện thực, Nhà nước sẽ thiệt hại”. Trăm người mười ý, chỉ biết rằng giao đất đặc khu 99 năm đang là vấn đề nóng nhất trong những ngày hè oi ả, ngột ngạt.

Các đại biểu Quốc hội hãy nghĩ ngợi thật kĩ trước khi nhấn nút biểu quyết!
99 năm, hoặc 0 năm nào? Nếu mỗi đời cây gia phả là hơn 30 năm thì 99 năm là 3 đời trọn vẹn của 3 thế hệ. 99 năm cũng là thời gian gần một thế kỉ. Chẳng ai biết sau thời gian bãi bể nương dâu dài đằng đẵng ấy chuyện gì sẽ xảy ra? Lúc ấy, cháu chắt mình sẽ sống ra sao? Lúc ấy, chúng sẽ nghĩ gì về ông, về cụ với ngón tay cái nhấn nút Đặc khu? Thưa các vị nghị sĩ! Nhấn nút 1 quả tên lửa Tomahawk chỉ hủy diệt một mục tiêu. Nhấn nút một quả bom hạt nhân, chỉ hủy diệt một thành phố. Coi chừng nhấn nút Đặc khu thì rất có thể “cơ đồ đắm biển sâu”, nước mắt Mỹ Châu rửa ngọc trai chẳng bao giờ sáng.

Có người con người cháu cháu nào dám can ngăn cha mẹ, ông bà mình hãy khoan vội nhấn nút trong lúc dầu sôi lửa bỏng này không?
Giao đất 99 năm, trong khi đó, doanh nghiệp nước ngoài đầu tư chỉ cần 10 năm, cùng lắm là 15 năm đã thu hồi vốn và lãi, sau đó là thời gian lãi ròng. Đất đai cũng là tài nguyên, ngày càng hiếm. Đất đặc khu không phải chỗ nào cũng làm được, và nguy cơ đất cho các hoạt động kinh tế, xã hội đang cạn kiệt. Chẳng khác gì cái chăn hẹp, người này đắp kín đầu thì người kia hở chân. Một dự án có thể chỉ cần 30 năm là hết nhu cầu sản xuất, nhưng lại được cấp tới 99 năm, cũng có nghĩa là doanh nghiệp khác mất cơ hội tiếp cận đất đai. Cơ hội cạnh tranh càng xa vời. Ấy là chưa nói đến sau này kinh tế nước ta khá dần lên, có thêm nhiều doanh nghiệp khủng muốn đứng chân ở quê hương thì không còn chỗ bởi 3 đặc khu chỗ đẹp, chỗ tốt thì đã tràn ngập người nước ngoài. Nếu chỉ cho thuê 50 năm, thì cháu chắt chúng ta mới có cửa để bước vào Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc.
Cách đây gần 40 năm, người Trung Hoa làm kinh tế đặc khu Thẩm Quyến, người Ả rập làm đặc khu kinh tế Dubai, người Hàn làm đặc khu kinh tế Incheon. Có một sự thật không hề chối cãi là cả hai nơi này đều thành công đến mức trở thành mẫu hình cho các nước đang phát triển ước mơ, khát vọng và học tập. Tuy nhiên, thời đại cách mạng 4.0 với những bùng nổ về khoa học công nghệ đã khác xa với công nghiệp đại cơ khí cách đây gần nửa thế kỉ. Kỹ thuật công nghệ cao, xây dựng thung lũng silicon chẳng hạn, không cần đến những nhà máy đồ sộ chiếm đất chiếm không gian. Chỉ những nước kém phát triển với nền công nghiệp gia công hay lắp ráp thì mới cần đến đất đai, nhà xưởng lớn. Làm đặc khu theo cách Thẩm Quyến, Dubai, Incheon là đi lại vết xe cũ người ta đã đi 40 năm trước. Ở nước Việt Nam ta hiện nay đã qua thời kỳ kinh tế thị trường sơ khai. Không nên thu hút đầu tư, trải thảm đỏ bằng mọi giá. Chúng ta đã có quá nhiều, thậm chí “bội thực” các khu công nghiệp với hình thức gia công, lắp ráp là chủ yếu, tỉnh nào cũng có. Làm 3 đặc khu kinh tế dường như mâu thuẫn với chiến lược phát triển “đi tắt đón đầu”, và quên đi khát khao lớn nhất phù hợp với bước đi hội nhập toàn cầu là thu hút đầu tư các ngành công nghệ cao như công nghệ thông tin, vũ trụ, sinh học, tự động hóa,... không gây ô nhiễm môi trường... Rõ ràng là hoàn cảnh mới, vận hội mới, việc giao đất rộng rãi quá mức và ưu đãi quá thể mời chào doanh nghiệp nước ngoài đến đầu tư, để sử dụng đất giá rẻ, nhân công rẻ mạt không còn phù hợp, chẳng còn quá cần thiết nữa.
Giao đất 99 năm thực chất là... nhượng địa. Từ bối cảnh cách mạng 4.0 “một ngày bằng 20 năm”, cái vừa phát minh sáng chế có thể trở thành lạc hậu sau vài năm, chúng ta thử hình dung ai sẽ là người hồ hởi, hăng hái xốc tới và ăn dầm ở dề Đặc khu? Doanh nghiệp, nhà đầu tư công nghệ cao không cần đất, và cũng chẳng cần đến 99 năm, thì ắt hẳn phải là những nhà đầu tư bất động sản, casino hoặc nhà đầu cơ đất. “... chỉ những nước nghèo đói lạc hậu và hoang sơ mới cần đến, trong khi có những quốc gia luôn thèm khát lãnh thổ tài nguyên của nước khác thì cái họ cần không phải là lợi ích kinh tế mà là lãnh thổ, họ sẽ di dân đến và tìm mọi cách ở lại, thậm chí chi phối chính trị, an ninh...” - Đại biểu Quốc hội Trương Trọng Nghĩa đã cất tiếng nói đầy trách nhiệm như thế. Thực ra cái điều dư luận quá ồn ào, nóng bỏng quan tâm đến Luật đặc khu là vấn đề địa chính trị. Ông Dương Trung Quốc cũng nói: “Về địa chính trị, nhất là với khu Vân Đồn (Quảng Ninh), không cẩn thận sẽ là nơi để di dân”. Người dân chúng ta lo lắng khi ba đặc khu được hình thành và đi vào hoạt động, cùng với sản xuất kinh doanh sẽ có một cuộc di dân ồ ạt.
“Nhượng địa” 99 năm. Có ai hình dung đến hình ảnh những đoàn người nước ngoài lũ lượt kéo nhau đến sống và làm việc ở đặc khu? Doanh nhân nước ngoài đời này qua đời khác cố thủ trong “căn cứ địa” và có toàn quyền quyết định trên diện tích đất được thuê, họ chẳng làm gì thì quyền quản lý cần thiết của chúng ta có mất? Doanh nghiệp sẽ như một tiểu vương quốc, bất khả xâm phạm, nếu như không có những giàng buộc, những bộ luật khác điều chỉnh, quản lý? Cảm giác bất an khi có yếu tố nước ngoài dày đặc ở Đặc khu, cảm giác bất trắc khi nghĩ đến chủ quyền lãnh thổ là sự thật của nhân dân trong những ngày vừa qua. Đã có quá nhiều China town trong lòng các quốc gia phát triển và đang phát triển như một mối lo ngại chính đáng. Dư luận ầm lên về Luật Đặc khu, lo lắng, ông Dũng – Bộ trưởng bảo: Trong luật không có chữ nào nói rằng cho Trung Quốc thuê. Vâng! Không luật nào cụ thể như thế. Nhưng, trong thực tế, chẳng lẽ Mỹ, Anh, Pháp, Đức... sang Vân Đồn đóng đồn?!
Thương cảng Vân Đồn - bến đỗ của Đoàn thuyền lương Trương Văn Hổ ngày xưa và trận chiến sông Mang trên đảo Quan Lạn của Trần Khánh Dư như một lời cảnh báo ngoại xâm thường đến từ phương Bắc. Đừng vì cái lộng lẫy, choáng ngợp trước mắt của Đặc khu, không vì cái ngọt ngào êm dịu của viễn cảnh Đặc khu mà quên lửa đang ủ từ tay thích khách. Kết hợp kinh tế với an ninh quốc phòng lúc nào cũng là vấn đề cốt tử của mỗi quốc gia chứ không chỉ Việt Nam ta. Có nhà quân sự, có ông tướng nào cất tiếng nói về được – mất của an ninh quốc gia lúc này không? Có nhà Quân sự nào cũng tham gia Ban Dự thảo Luật Đặc khu hãy lên tiếng giùm? Có nhất thiết phải thành lập Đặc khu kinh tế?
các đại biểu Quốc hội hãy khoan vội nhấn nút!
99 năm là một chính sách ưu đãi vượt trội, mời gọi đầu tư. Song có một điều quan trọng hơn là chính sách ưu đãi phải thể hiện ở môi trường đầu tư. Sự thân thiện, nhân ái, cởi mở, bộ máy chính quyền quản lý hoạt động có hiệu quả, thủ tục hành chính nhanh gọn sẽ tạo nên môi trường đầu tư tốt. Hiện nay, với cái lối hành doanh nghiệp, trên trải thảm đỏ dưới dải đinh thì 999 năm cũng khó chèo kéo được nhà đầu tư.
Chúng ta bước vào nền kinh tế thị trường đã gần 30 năm nay, nhưng vẫn còn bất cập, lúng túng. Một tỉnh, một huyện đã quá quen thuộc, cũ mòn, mà cán bộ lãnh đạo quản lý địa phương mình còn chật vật, nhiều nơi ngân sách trung ương phải hỗ trợ, huống hồ lãnh đạo quản lý đặc khu mới tinh với nhiều thành phần kinh tế nước ngoài phức tạp? “Bỏ con săn sắt bắt con cá chép”, nhưng rồi cá bé cá to cũng chẳng bắt được. Thái Lan sản xuất phở Việt Nam, đóng thành hộp đổ nước sôi vào chỉ 2 phút là ngào ngạt hương vị Bát Đàn, xuất sang Mỹ giá 5USD một hộp. Nước mắm Phú Quốc là đặc sản, thương hiệu nổi tiếng cũng bị người Thái chiếm mất. Rồi còn bao nhiêu thứ mồ hô nước mắt của nông dân làm ra không được bảo hộ thương hiệu. Đến thế kỉ thứ 21 rồi mà nông sản vẫn còn mùa màng thất thường phụ thuộc vào thời tiết, bị động trước người láng giềng phương Bắc. Khí hậu, thị trường hắt hơi sổ mũi một cái là ế ẩm nông sản, không bán tống bán tháo thì cũng đổ ra đường. Những điều nhỏ nhặt như thế mà còn không làm nổi, sao cứ nghĩ đến những cái kì vĩ lớn lao. Liệu có phải quá mơ hồ, hoang tưởng, viển vông?
Chúng ta chưa bao giờ làm đặc khu kinh tế. Ông Uông Chu Lưu – Phó chủ tịch Quốc hội nói rằng: "Đây là vấn đề mới, khó, nhiều chính sách đang thử nghiệm, vì vậy cũng phải xác định là vừa làm vừa rút kinh nghiệm". Thể nghiệm thì chỉ cần làm 1 đặc khu, Phú Quốc chẳng hạn, đã cấp thiết cùng một lúc làm 3 đặc khu không? Thể nghiệm thì có thể thành công, có thể thất bại. Chẳng có điều gì chắc chắn cả. Làm Đặc khu thành công hay thất bại cũng chưa lường hết được. Nhưng, coi chừng làm đặc khu như dọn ổ..., không đón được phượng hoàng, mà rắn rết độc chui vào lót ổ trước. Chúng ta chưa dọn ổ mà Phú Quốc đã đầy nhóc các nhà đầu tư. Thông qua Luật, thêm nhiều ưu đãi nữa, coi chừng đem lương thực nuôi phượng hoàng không nuôi lại nuôi chim sẻ, chim ri và rắn độc? Vì thế phải hết sức thận trọng khi quyết định làm đặc khu. 99 năm hay 0 năm nào? Rất nên cẩn trọng! Chúng ta đã chậm làm đặc khu kinh tế, đằng nào cũng đã chậm rồi, cần thêm thời gian để chuẩn bị, để nghĩ ngợi, cân nhắc cũng chẳng sợ mất thời cơ. Vả lại, nhiều nước không làm đặc khu cũng vẫn phát triển, tiến bộ, văn minh. Cẩn trọng cũng không thừa!
Xin các đại biểu Quốc hội hãy khoan vội nhấn nút!
Chúng ta đã đào gần hết mỏ dầu, mỏ than,... Còn ít đất đai, chúng ta bán hết, cho thuê hết thì con cháu chúng ta còn cái gì để định đoạt tương lai? 99 năm đằng đẵng 1 thế kỉ là mấy thế hệ! Có những cái chúng ta quyết định vì sinh mệnh chúng ta, những cũng có việc đừng quyết định thay con cháu. Hãy để chúng quyết định tương lai của mình.

SƯƠNG NGUYỆT MINH.

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2018

SIR ALEX TƯỢNG ĐÀI VĨ ĐẠI CỦA BÓNG ĐÁ THẾ GIỚI

Hôm nay, tròn 5 năm ngày Sir Alexander Chapman Ferguson chia tay với sự nghiệp cầm quân tại Manchester United (08/05/2013-08/05/2018). Sau 5 năm ông chia tay, tình yêu của mình dành cho bóng đá nói chung và MU nói riêng giảm sút nghiêm trọng. Thế mới biết, ông đã đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cái sở thích, đam mê của mình.
Nhớ lại những ngày đầu biết đến bóng đá Anh, mình có thích Chelsea với những Ruud Gullit, Gianluca Vialli, Roberto Di Matteo và đặc biệt là Gianfranco Zola. Nhưng rồi, thế hệ được xem là xuất sắc nhất của lịch sử MU xuất hiện, với thuyền trưởng là Alex Ferguson, cùng hàng loạt hảo thủ: David Beckham, Ryan Giggs, Peter Schmeichel, Roy Keane, Paul Scholes, Dwight Yorke, Andrew Cole, Ole Gunnar Solskjaer, Gary Neville...Đỉnh cao của đội hình "huyền thoại" này là cú ăn ba "thần thánh" và trên hết là trận chung kết với Bayern Munich (1999). Được xem là một trong những trận đấu hay nhất lịch sử Champions League. Gần 20 năm trôi qua, hình ảnh về trận chung kết ngày đó vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức của cậu học trò cấp 3 ngày ấy. Tình yêu của mình dành cho MU bắt đầu như thế.
Đội hình hoàn hảo năm đó, đã chiếm trọn tình cảm của làng túc cầu thế giới dành cho Manchester United, trong đó có Việt Nam. Cầu thủ được yêu thích nhất lúc đó có lẽ là David Beckham. Mình cũng không ngoại lệ. Beckham, đã có một mùa bóng vô cùng xuất sắc, với những đường chuyền hoàn hảo, những cú đá phạt chuẩn xác. Điều đó đã đóng vai trò quan trọng trong một mùa bóng đại thành công của MU. Bên cạnh đó anh cũng là cầu thủ quá đẹp trai, lãng tử với phong cánh ăn mừng, nụ cười và phong cách đá phạt vô cùng đẹp mắt. Chắc các cô gái ngày đó chết vì David Beckham nhiều lắm.
Sir Alex  Ferguson
Năm 2003, với vụ "chiếc giày bay" David Beckham đã không còn ở lại với sân Old trafford. Lúc đó, tôi ghét Alex Ferguson lắm, tại sao lại để một cầu thủ như David Beckham ra đi. Anh ra đi thì MU còn ai xem nữa, lúc đó tôi nghĩ vậy. Nhưng không, Sir Alex đã làm tất cả phải thán phục khi đưa về sân Old trafford những cầu thủ lúc đầu còn chưa ai "biết mặt đặt tên" nhưng sau này trở thành những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và là biểu tượng trong lịch sử phát triển của câu lạc bộ như: Rio Ferdinand, Ruud van Nistelrooy, Cristiano Ronaldo, Wayne Rooney, David de Gea...Những cầu thủ đã mang lại nhiều mùa bóng thành công tiếp theo cho MU. Và tình yêu của người hâm mộ dành cho MU không những không giảm mà còn sâu đậm, cuồng nhiệt hơn rất nhiều. Tôi cũng vậy. Thế mới biết Sir Alex tuyệt vời như thế nào. Tài thao lược của ông được xem là lão luyện bậc nhất trong thế giới những người cầm quân.
Trong vòng 27 năm (1986–2013), ông đã giúp Manchester United trở thành câu lạc bộ bóng đá vĩ đại nhất lịch sử nước Anh với 20 lần vô địch giải quốc nội. Ngày 12 tháng 6 năm 1999, Ferguson đã được nữ hoàng Anh phong tước hiệu Hiệp sĩ cho những cống hiến của mình trong bóng đá. Trên bình diện châu Âu, ông cũng đã giúp MU 2 lần đăng quang Champions League (1999, 2008) và vô số những thành tích khác...Ông là HLV có thời gian tại vị dài nhất trong lịch sử câu lạc bộ. Ông được xem là tượng đài vĩ đại của bóng đá thế giới .
Năm nay, Sir Alex đã 76 tuổi và cách đây vài hôm Ông phải tiến hành phẫu thuật với căn bệnh "Xuất huyết não", dù trước đó vài ngày Ông vẫn mạnh khỏe, vẫn trao kỷ niệm chương cho Arsène Wenger. Có thể xem đó là cú sốc lớn với thế giới bóng đá nói chung và những người hâm mộ MU và Ông nói riêng.Với những cống hiến lớn lao cho môn thể thao vua, với những năm tháng miệt mài cùng câu lạc bộ, trên hết Ông đã đưa chúng tôi đến những cảm xúc tuyệt vời nhất mỗi khi xem Manchester thi đấu. Tôi một người yêu MU cháy bỏng mà Ông là người đưa tôi đến với đam mê của mình, xin cầu chúc cho Ông chiến thắng trong cuộc chiến cam go này. Mong Ông vẫn mạnh khỏe, vẫn còn đó để tôi vẫn được yêu MU như cái thuở ban đầu. Tôi không muốn tình yêu của mình dành cho Manchester United bị lụi tàn.

Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

HỌC TẬP VÀ NGHIÊN CỨU TRÊN TINH THẦN TRÁCH NHIỆM XÃ HỘI VÀ LÝ TƯỞNG NHÂN VĂN TRONG THỜI ĐẠI CÔNG NGHIỆP MỚI ( Diễn văn tại lễ khai giảng trường ĐHKHXH&NV 16/9/2017)

Kính thưa…
Hôm nay trường ĐHKHXHNV khai giảng năm học mới, đây cũng là năm học mở đầu của khóa sinh viên thứ 62. Bề dầy truyền thống của trường đang ngày càng được vun đắp cao dầy thêm. Xin chúc mừng cho những kết quả mà trường đã đạt được trong năm học vừa qua, uy tín tiếp tục đang được nâng cao trong nước và quốc tế, hoạt động đào tạo và nghiên cứu khoa học đều có những khởi sắc đáng mừng. Xin chào mừng 1656 em học sinh phổ thông từ mọi miền đất nước đã chính thức trở thành sinh viên của trường ĐHKHXHVNV nói riêng và của ĐHQGHN nói chung. Chúc mừng toàn thẻ các thầy cô giáo và các anh chị em học viên, sinh viên nhân dịp bắt đầu một năm học mới. Chúc nhà trường tràn đầy khí thế mới, sinh lực mới, và những thành công mới.
Kính thưa các quý vị và các bạn
Chúng ta hiện nay đang thực hiện một triết lý giáo dục, một cách tiếp cận theo chuẩn đầu ra, lấy sản phẩm đầu ra làm thức đo cho các hoạt động nghiên cứu khoa học và đào tạo. Tất cả mọi sự mô tả tốt đẹp cũng không có ý nghĩa gì hết nếu không tạo ra được một sản phẩm đầu ra có thể gọi tên, mô tả hay kiểm đếm được với những chuẩn chất lượng cao đo đếm được. Theo tinh thần đó tôi muốn dành những lời đầu tiên để tâm sự với các bạn sinh viên, sản phẩm đầu ra, sản phẩm quan trọng nhất của trường đại học chúng ta.
Các em sinh viên yêu quý 
Chúng ta đang sống trong thời kỳ mà thế giới cả tự nhiên, xã hội và con người đang trải qua những biến đổi lớn và nhanh chóng hơn bao giờ hết. Khí hậu và môi trường thay đổi, kỹ thuật, công nghệ, trí tuệ nhân tạo, công nghệ thông tin đang thay đổi đời sống con người một cách sâu sắc. Mọi lĩnh vực và vấn đề của cuộc sống đều có thể số hóa. Con người trở thành những “ công dân số”. Thế giới thực và ảo không còn ranh giới. Thông tin đầy ắp chồng chất trên internet với trạng thái thực hư trắng đen tốt xấu cùng tồn tại. Lượng kiến thức mà nhân loại tích lũy được trở nên khổng lồ, dễ tìm kiếm nhưng mênh mang và đầy thách đố. Khái niệm về nghề và tên gọi việc làm ngày càng linh hoạt, biến hóa. Sự giao tiếp của con người thực hiện gián tiếp qua màn hình điện thoại soán đoạt sự giao tiếp trực tiếp sống động giữa những cá nhân con người.Văn hóa, hệ giá trị và đời sống con người đang đổi thay. Ranh giới giữa các lĩnh vực khoa học tự nhiên, khoa học xã hội và nhân văn ngày càng ngày càng mờ đi.
Đất nước Việt Nam yêu quý của chúng ta, một phần của thế giới, cũng đang trong giai đoạn chuyển đổi quan trọng. Những bước đi tất yếu gia nhập sâu vào nền kinh tế thị trường toàn cầu kéo theo hàng loạt vấn đề chuyển đổi của xã hội và con người. Nhu cầu nhân lực trở nên đa dạng, biến hóa hơn bao giờ hết. Đất nước trong thời kỳ khởi nghiệp cần một thế hệ những người trẻ tuổi giàu khát vọng và hoài bão sáng nghiệp, khởi nghiệp, lập nghiệp và sáng tạo tri thức. 
Trong bối cảnh chung của thế giới và của Việt Nam như vậy, các em cần học tập như thế nào, tu dưỡng ra sao? Lập thân thế nào cho đúng, cho tốt? trong hoàn cảnh kiến thức không giới hạn, lại thay đổi hàng ngày, nhu cầu xã hội, yêu cầu của người tuyển dụng cũng thay đổi hàng ngày, làm thế nào chúng ta có thể thích ứng? Rõ ràng người học cần phải thay đổi cách học để thích ứng với yêu cầu của thời đại. Khả năng thích ứng, khả năng điều chỉnh để thích nghi trở thành năng lực quan trọng hàng đầu. Nhưng việc thích nghi và điều chỉnh chỉ có thể có được khi người học có được kiến thức cơ bản, kiến thức nền vững chắc. Kiến thức cơ bản + kỹ năng cốt lõi của nghề + kỹ năng bổ trợ, năng lực ngoại ngữ và tin học tốt là chìa khóa để thành công trong thời đại mới. Quá nhấn mạnh các kỹ năng bổ trợ mà xem nhẹ kiến thức cơ bản, hoặc chỉ biết tới kiến thức cơ bản mà thiếu kỹ năng đều là những khiếm khuyến ngăn cản sự thành công của sinh viên khi ra trường. Khả năng thích ứng, đối thoại và tư duy phản biện là những điều kiện để các em trở thành những công dân toàn cầu tốt.
Thế giới đang bước vào thời đại công nghiệp mới được định danh là công nghiệp 4.0, rồi sẽ còn công nghiệp 5.0 tới 6.0 và nhiều.0 nữa kế tiếp nhau rất nhanh chóng. Cuộc sống sẽ còn nhiều biến động và sự đổi thay nhanh không thể hình dung trước. Tính đa biến của cuộc sống, của tri thức và việc làm ngày càng tăng. Trong tình hình ấy, người học lại phải xác định tạo dựng và tích lũy cho mình cái bất biến, cái bền vững để ứng đối với cái đa biến ấy. Cái bất biến mà người học cần có, đó là một nhân cách tốt, tinh thần trách nhiệm xã hội và tình yêu thương con người. Đây là cái giúp sinh viên ra trường có chỗ dựa vững cho sự bình yên và tiến tới cho tạo dựng một xã hội bình yên.
Các em thân mến
Sinh viên của ĐHQGHN nói chung và trường ĐHKHXHVN nói riêng, học tập rèn luyện để ra trường không chỉ để có nghề có việc làm, có miếng cơm manh áo. Ngôi trường này cổ vũ các em và mong các em theo đuổi những mục tiêu lớn hơn, có chiều sâu hơn. Nơi đây mong muốn các em trở thành những người trí thức, những con người gánh vác sứ mệnh lớn của đất nước, của xã hội và của con người, mong muốn trong số các em sẽ có những nhà sáng nghiệp thành công trong tương lai. Muốn thành nghiệp lớn, các em cần có phương pháp học tốt, nhưng điều hết sức quan trọng là cần có chí lớn và tầm nhìn xa. Có chí lớn là khởi đầu để có sự nghiệp lớn. Có đại chí thì khó khăn trở ngại to lớn cũng sẽ thành nhỏ bé dưới chân ta. Có chí lớn thì giữa thiên kinh vạn quyển sẽ tìm ra cái mình cần. Có chí lớn ắt sẽ tìm được thầy khai mở cho ta. Chí lớn những cám dỗ và thói xấu của xã hội sẽ tránh xa ta. Đường tới thành công bắt đầu từ lập chí. Người có chí lớn cần lấy việc giải quyết các vấn đề của cuộc sống xã hội và con người làm chí hướng cho mình.Ngôi trường này là môi trường cho các em lập chí lớn và đi xa.
Cách mạng công nghiệp mới, thời đại số hóa, toàn cầu hóa, thị trường hóa, đô thị hóa… đem lại cho con người nhiều điều tốt đẹp thuận tiện, nhưng cũng đặt con người trước rất nhiều nguy cơ. Con người ứng xử cực đoan hơn, đời sống nhiều nguy cơ hơn, sinh mệnh và hạnh phúc mong manh hơn… Trong bối cảnh ấy, sinh viên trường trường đại học hàng đầu của đất nước không chỉ cốt học kiến thức để có nghề, cần biết học để chung sống, học để phát triển toàn diện bản thân. Việc học tập và nghiên cứu cần xác lập trên nền tảng trách nhiệm xã hội và lý tưởng nhân văn cao đẹp. 
Các em sinh viên khóa 62 thân mến
Các em trở thành sinh viên của ĐHQGHN, của trường ĐHKHXHNV, ngôi trường này có truyền thống trên 100 năm và bề dầy lịch sử trực tiếp xây dựng và trưởng thành trên nửa thế kỷ với những tên tuổi những nhà khoa học lớn nhất của cả nước. Ngôi trường này hiện đang là một đại học được các bảng xếp hạng quốc tế đánh giá là trường số 1 của Việt Nam. Đó là một giá trị, một lực lượng. Các em cần tự hào vì mình là sinh viên của ĐHQGHN, của trường đại học KHXHVNV. Các em cần tìm hiểu về truyền thống, hiểu để thêm tự hào, thêm ý thức trách nhiệm. Và chính các em là những người tiếp tục làm rạng danh nó trong tương lai.
Kính thưa các thầy các cô 
Những trao đổi với các bạn sinh viên ở trên chính là những yêu cầu sản phẩm đầu ra mà trường chúng ta cần đạt tới. Vấn đề tất yếu đặt ra là, các nhà lãnh đạo, quản lý và các nhà giáo chúng ta cần phải làm gì để có được những sản phẩm đào tạo như vậy? Để sinh viên có được những năng lực phẩm chất như kỳ vọng chúng ta càn phải đổi mới rất nhiều. Các thầy các cô cần phải có vai trò thực sự dẫn dắt cho sinh viên theo kịp thời đại, muốn vậy giáo viên phải tiên phong, làm chủ chuyên môn, hội nhập quốc tế, đối thoại quốc tế về phương diện khoa học. Nhà trường cần đổi mới để trở thành một đại học thông minh. Cần đổi mới quản trị đại học. Cần xây dựng những vốn cơ sở dữ liệu xã hội và nhân văn đủ lớn phục vụ quản lý, học tập và nghiên cứu. Cần tạo dựng môi trường tự do học thuật, công khai minh bạch làm cơ sở cho sáng tạo tri thức mới. Đường lên Hòa Lạc đã rộng mở hơn, chúng ta cần làm mọi việc để không lỡ cơ hội biến trường thành một đại học xanh và đẹp trên miền đất mới.
Với bề dầy truyền thống đào tạo và nghiên cứu, với đội ngũ nhà giáo tâm huyết, với những điều kiện đã và đang có, tôi tin tưởng chắc chắn rằng, thầy và trò trường ĐHKHXH&NV sẽ thành công trên chặng đường mới của mình. Một năm học mới đã bắt đầu, xin kính chúc các thầy các cô, các cán bộ quản lý cùng toàn thể sinh viên của trường năm học mới nhiều thành tựu, dồi dào sức khỏe, hạnh phúc và thành công.
Xin trân trọng cảm ơn