Hình ảnh thật đẹp và thật hợp |
Em không hiểu sao anh lại mê bóng đá thế? Câu này vợ đã hỏi anh đến ngàn lần, lần nào anh cũng chỉ nói "em không hiểu được đâu". Đúng là em không thể hiểu được đâu vợ à. Nhưng em có biết vì sao anh lại trả lời như vậy không? Đơn giản thôi vì anh không có câu trả lời nào tốt hơn để nói về tình yêu dành cho trái bóng.
Vợ ơi, đừng hỏi anh nữa nhé nó cũng như tình yêu anh dành cho em vậy, nếu trả lời được câu hỏi vì sao anh yêu em thì có lẽ đó không còn là tình yêu nữa. Em có biết không, anh mê bóng đá khi anh còn là một đứa trẻ, khi cả làng anh chỉ có một cái ti vi đen trắng chạy bằng bình ắc quy. Anh mê bóng đá khi cơm vẫn còn bữa đói, bữa no. Khi miếng ăn còn chưa ấm bụng trong những buổi đến trường anh vẫn mê đá bóng. Vợ ơi, đừng hỏi anh nữa nhé vì tình yêu anh dành cho bóng đá trước khi gặp em có đến cả 20 năm khoảng cách. Một đứa trẻ lên mười đã biết mê bóng đá, giờ đã ba mươi tuổi và anh nhận thấy rằng cái đam mê kia vẫn còn nguyên vẹn như ngày nào nếu có khác chẳng qua là biểu hiện của cảm xúc mà thôi. Chắc hẳn tình yêu này sẽ đi hết cuộc đời cùng anh. Còn em thì sao? sẽ như vậy em nhé. Em có biết, nhiều khi anh điều khiển trái bóng không đi theo ý muốn của mình anh bực lắm, nhiều trận đội bóng mà anh yêu thích để thua anh buồn lắm, những lúc như vậy anh thấy không còn yêu bóng đá nữa. Nhưng bỏ đi vài ngày anh lại thấy nhớ, không được xem trận bóng nào anh lại thấy buồn hơn và rồi anh nhận ra rằng nó là một phần của cuộc đời mình. Với em anh cũng có cảm giác như vậy. Hiểu không vợ của tôi ơi!
Vợ ơi, đừng hỏi anh nữa nhé vì bóng đá đã gắn chặt vào tuổi thơ anh như một phần quan trọng trong ký ức. Ở đó, em có biết không mỗi buổi chăn trâu anh và bạn bè làm những quả bóng bằng lá chuối buộc tròn lại, rồi đi kiếm những quả bưởi làm bóng. Những buổi đến trường còn háo hức hơn khi mỗi đứa góp hai trăm đồng mua quả bóng nhựa để đá. Chao ôi! nghĩ lại mà thấy sao có thể đam mê đến thế đã biết bao lần mình bị những trận đòn của bố vì quá say bóng đá. Vì say mê đá bóng nên để trâu ăn lúa bị bảo vệ bắt, vì mê đá bóng đến giờ tan trường vẫn không chịu về... Vợ ơi, em có biết không tuổi thơ của mình anh còn nhớ như in cái cảm xúc "buồn vô hồn" mỗi khi đội tuyển Việt Nam, mỗi khi Câu lạc bộ Quân đội để thua. Mỗi lần Hồng Sơn có bóng anh thấp thỏm chờ đợi, anh hy vọng những pha xử lí bóng kỹ thuật của anh ấy. Ký ức về những trận bóng xem Hồng Sơn thi đấu vẫn còn nguyên vẹn trong anh. Em hãy cảm nhận điều này như những ngày mình mới yêu nhau em nhé.
Em biết rồi đó, khi đội tuyển Việt Nam thắng Thái Lan và vô địch Đông Nam Á một người không yêu bóng đá như em đã thốt lên rằng "anh ơi phải ra đường thôi". Và em biết rồi đấy khi ra đường là cả một rừng người, hàn ngàn người chung một niềm vui, chung một niềm hạnh phúc. Nơi đó, con người ta không còn sự bon chen, không còn sự thù hận, không còn cảnh cãi vả vì va chạm giao thông... mà thay vào đó là men say chiến thắng, thay vào đó là những nụ cười mãn nguyện. Phải rồi, chỉ có bóng đá mới làm được điều vĩ đại như thế phải không em.
Ngày hôm nay, anh và em đang nắm tay nhau đi chung trên một con đường đó là hạnh phúc của mình em à. Em cũng phải nhớ rằng để cùng nhau đến cuối con đường thì chúng ta còn phải cố gắng nhiều lắm. Sẽ có rất nhiều việc phải làm, sẽ còn nhiều điều phải suy nghĩ nhưng khoan hãy tính đến những điều như thế. Vì việc đầu tiên để duy trì hạnh phúc em hãy nghĩ thế này nhé, dù chúng ta có một tình yêu, dù chúng ta có cùng một giấc mơ, dù chúng ta có cùng chung một ngôi nhà, dù chúng ta có cùng chung một giường, một chăn ấm, một đệm êm và dù chúng ta có cùng chung những đứa con thì chúng ta vẫn là hai con người, chúng ta vẫn là hai tính cách, hai tâm hồn và trên hết chúng vẫn có hai khoảng trời em ạ. Anh biết cả anh và em đều đang cố gắng. Hãy làm thế nào cho cái một và cái hai kia thật sự hòa hợp em nhé. Làm được như vậy chắc hẳn trên đời này nhiều người phải ghen tỵ vì tình yêu ta dành cho nhau, cũng như tình yêu anh dành cho bóng đá vậy. Đọc bài này rồi thì đừng hỏi anh tại sao nữa nhé.
E hiểu rồi, vì trái bóng đã đi vào tiềm thức A từ nhỏ, nó đã ngấm vào máu A. :)
Trả lờiXóaTrái bóng nuôi ước mơ, gieo hy vọng, hóa giải mọi hận thù, thú relax k gì thay thế được,... vân vân và vân vân
- Chúc A vui với Khúc côn cầu và hạnh phúc hơn khi có Chị và Cháu cùng chia - xẻ