Hạnh phúc dài lâu

Hạnh phúc dài lâu
Thì thầm em hỏi nhỏ, Sao mặt hồ gợn sóng? Anh trả lời lấp lửng, Vì sóng cứ hôn bờ, Em nũng nịu ứ ừ, Khác cơ không phải thế, Anh nghiêng nhẹ mái đầu, Hôn môi em nồng cháy, Em ơi em có thấy, Sóng đang dậy trong tim

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Séc tenis cho một trận derby

Sốc, kinh hoàng, động đất, lịch sử...tất cả những từ này đều dùng được hết sau trận derby thành Manchester. Nếu ai đó có tài năng thì cũng có thể ghép các từ trên thành một bài thơ để miêu tả trận MU và MC. Chẳng ai dám tin vào kết quả của trận đấu trước khi bóng lăn, kết quả của một séc tenis. Tin làm sao được khi mà Manchester United được chơi trên thánh địa của mình, thánh địa mà họ đã dìm con tàu đắm Arsenal tới 8 bàn, nơi mà Tottenham không tạo cho mình một cơ hội rõ rệt để rồi ra về với ba bàn không gỡ, Chelsea cũng ôm hận trong lòng mà ra về..."Nhà hát của những giấc mơ" nơi mà MU với 37 trận không nếm mùi thất bại, trong đó có tới 19 trận thắng liên tiếp. Những con số trên để cho thấy Old Trafford là nơi đi dễ khó về của bất kỳ một đội bóng nào. Những con số đó khiến người xem có cảm giác như MU đang là một "độc cô cầu bại" trên sân nhà. Nhưng tối qua thì khác, mọi con số đều trở nên vô nghĩa đối với Manchester City.

Hãy biết đứng dậy sau khi vấp ngã
Chẳng biết đây là một tai nạn hay là giang sơn đổi chủ nữa, chỉ biết cuộc đối đầu hôm qua người ta thấy 2 đội bóng không cùng đẳng cấp đang thi đấu cùng nhau. Các cầu thủ MU như những chú nhóc học việc vậy, tấn công thì bế tắc, phòng ngự thì lúng túng, tinh thần thì rệu rạo...Ngược lại với hình ảnh đó là một MC chơi đầy lọc lõi, họ chơi cứ như những người thầy, tấn công mạch lạc ghi bàn như đá tập, phòng ngự chắc chắn. Không ai còn nhận ra một MU bản lĩnh và khôn ngoan. Thay vào đó họ bị cuốn vào lối chơi như đã được sắp đặt từ trước của Manchester City, để rồi hậu quả nhận lấy thật ê chề. Tỷ số 1-6, tỷ số của một séc tenis, có thể thua nhưng thua với tỷ số này so với vị thế của 2 đội thì không tin nổi. Nếu không xem mà nghe một ai đấy nói thì có lẽ người nghe cho rằng họ nói đùa. Những bàn thắng của MC đến không hề có dấu ấn của may mắn mà đến từ những cái đầu biết nghĩ, những đôi chân biết múa và trên hết là đến từ một tập thể đẳng cấp. Bây giờ thì đã hiểu vì sao MU lại thua mãi Barca, thua đi rồi thua lại. Bởi Barca có hàng tiền vệ thuộc loại "khủng nhất" là người Tây Ban Nha ở đó có Xavi, có Inesta...Hôm qua, họ lại thua bởi một tiền vệ người Tây Ban Nha đó là Silva. Nên nhớ ở đội tuyển Tây Ban Nha Silva còn là cái tên xếp hàng thứ 4, thứ 5 sau những Xavi, Inesta, Xabialonso...Nhưng một Silva nhỏ con kia đã khiến cho Old Trafford mơ một cơn ác mộng. Các cầu thủ MU không tài nào bắt được những pha xử lý hoàn hảo, không hiểu được những bước chạy mang đầy tư duy của Silva để rồi chính cầu thủ này đã làm tan tác hàng phòng ngự của MU. Người xem, dù đó là fan của MU cũng phải thốt lên rằng "trời ơi! Silva đá hay quá, sao MU không mua cầu thủ này". Rõ ràng MU rất thiếu các bài, thiếu các cá nhân có thể đối mặt với những cầu thủ có kỹ thuật xuất chúng. Nếu không cãi thiện tình hình này thì việc MU còn gặp khó trong những trận đấu sắp tới là điều đương nhiên.

Đừng buồn, hãy tin vào Sir Alex
Với 5 vòng đấu đầu tiên, báo chí,người hâm mộ chỉ có Barca mới ngăn được MU, rồi là MU có tới ba đội hình chất lượng như nhau, những từ ngữ ca ngợi sức mạnh, ca ngợi đội hình của ngài Alex nhưng giờ thì sao, ai còn dám tin vào một MU như thế. Thua thì có thể buồn, thua đau thì có thể sốc nhưng không còn gì ngoài việc phải đối mặt và khắc phục nó. Ngài Alex chắc hiểu rõ điều đó, nhưng người hâm mộ cũng phải hiểu và thông cảm cho MU vì đang trong quá trình trẻ hóa đội hình đừng vội đưa các cầu thủ trẻ lên mây xanh, bởi họ đã ngã thì rất khó mà đứng dậy. Đội hình MU hôm qua vẫn thiếu đi một bóng dáng mà người hâm mộ đang chờ đợi, đương nhiên đó là tiền vệ trung tâm-bộ óc của đội bóng. Có thể năm nay MU không thể vô địch, đó cũng là chuyện bình thường bởi họ đã cố gắng nhưng cũng phải hiểu các đối thủ của họ cũng đang cố gắng, đấy cũng là sự khắc nghiệt của bóng đá. Tỉ số 1-6 kia có thể khó mà nuốt trôi ngay được, nó sẽ còn đọng lại trong ký ức buồn của nhiều cầu thủ, nó có thể khiến đại tiệc mừng 25 năm dẫn dắt MU của ngài Alex bớt vui, nó có thể là nguyên nhân cho Alex có một ngày tồi tệ nhất trong sự nghiệp và nó có thể là nơi cho người ta hoài nghi về sức mạnh của MU...nhưng thôi hãy xem đó là một phần của lịch sử, hãy cảm nhận nó như một bản nhạc du dương có nốt thăng, nốt trầm và hãy xem đó như một tấm gương để soi lại mình như cuộc đời này vậy. Đừng buồn nhé MU ơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét